CON CÒ VÀ CON TRAI
Nước Triệu ỷ binh hùng tướng mạnh,
Định xua quân sang đánh Nước Yên.
Hai bên ranh giới dính liền,
Chiến tranh khi nổ gây phiền xiết bao.
*
Tô-Tần, vốn là nhà ẩn sĩ,
Gặp Triệu Vương đề nghị giữ hòa.
Huệ-Vương không mấy thiết tha,
Lắng nghe, xem thử chàng ta nói gì?
*
“Vừa rồi, trên bờ Sông Dịch Thủy,
Thần đi qua, nhìn kỹ bên đàng.
Có con Trai trắng nghênh ngang,
Há miệng phơi nắng, chẳng màng hiểm nguy.
*
“Cò ruộng bên bay qua chợt thấy,
Dùng mỏ dài kẹp lấy thịt Trai.
Trai liền tỏ phản ứng ngay,
Tức khắc khép miệng, kẹp hoài không buông.
*
Chờ chặp lâu, Có liền đánh tiếng :
“Nay không mưa, nước miếng Trai khô.
Thiếu mưa, ngươi ắt xuống mồ,
Chắc chắn phải chết, ngây ngô vô cùng.”
*
Nghe Có nói, Trai không chịu nhịn :
“Nhả ta ngay, kẻo kẹt đến mai.
Nắng mưa, mỏ vẫn kẹt hoài,
Mi đành phải chết, còn tài nào hơn ?”
*
Rồi hai bên giằng co, cãi vã,
Bỗng nhiên đâu có gã thợ câu
Đưa tay, mau lẹ nắm đầu,
Trai và cò trắng âu sầu, khóc than.
*
“Đó là cảnh Triệu, Yên hiện tại,
Cả hai đều hăng hái tranh hùng.
Một mai khói lửa nổ bùng,
Thật là khủng khiếp, muôn trùng mạng vong.”
*
“Càng đánh lâu, đôi bên càng yếu,
Cảnh nhà nát, dân thiếu cơm ăn.
Cố công binh lửa hung hăng,
Đợi khi kiệt quệ, ăn năn muộn màng.”
*
“Đến chừng đó, Nhà Tần bên cạnh,
Chường mặt ra, dân mạnh, nước giàu,
Khỏi cần đánh, chỉ xông vào,
Chiếm cả Yên, Triệu, tài nào cản ngăn ?”
*
“Thần mạo muội kính dâng ý mọn
Mong Thánh-Hoàng khéo chọn lối đi.
Tránh tai họa, lúc kịp thì,
Triệu Yên bầu bạn, còn gì quý hơn ?”.
*
Sau khi nghe giải bày tự sự,
Triệu Chúa ngồi tư lự nghĩ suy.
Chấp lời bàn tính tinh vi,
Bỏ ngay ý định duy trì chiến tranh.
*
Chiến Quốc Sách
*
T. & H. Montréal 04-1999
*
Xem thêm: