TẬP THƠ CỔ HỌC TINH HOA – 33 – CŨNG LÀ ĂN TRỘM

CŨNG LÀ ĂN TRỘM

Nước Tề kia, có giòng họ Quốc,
Dân sang giàu, ruộng đất thênh thang.
Từ đầu ngõ đến cuối làng,
Nhà cao, cửa rộng, rộn ràng ngựa xe.
*
Cạnh bên Tề, giang sơn Nhà Tống,
Có Hướng gia, nếp sống nghèo nàn.
Thiếu ăn, thiếu mặc lang thang,
Nhà tranh, vách đất, ngổn ngang, tiêu điều.
*
Hướng gia cố tìm sang Tề Quốc,
Để van xin Họ Quốc, cứu nguy.
Chỉ dạy phương cách, lối đi,
Khả dĩ giúp đỡ cho y làm giàu.
*
Chàng Quốc cười : “Có chi khó nhọc?
Chẳng phải lo tìm học văn thi,
Chỉ cần “ăn trộm” tinh vi,
Của cải tới tấp, lắm khi bực mình.”
*
“Ngay năm đầu khởi công”trộm cắp”
Là hết ngay chạy sấp, chạy nghiêng,
Năm kế, đã có đủ tiền,
Tiêu xài rộng rãi, triền miên tươi cười.”
*
Nghe đến đây, Hướng gia mừng rỡ,
Vội giã từ, hớn hở ra về.
Quyết tâm ứng dụng trọn bề
Cái nghề “ăn trộm” thỏa thê làm giàu.
*
Mấy phen đầu, dường như Tổ đãi:
Cuộc làm ăn trôi chảy, như mơ.
Trộm cắp, giựt của bất ngờ,
Thảy đều kết quả, hơn chờ, hơn mong:
*
Huyền diệu thay ! “Sanh nghề, tử nghiệp.
Mấy phen đầu thuận dịp kiếm tiền.
Tiếp theo, thời vận đảo điên,
Liên miên bị bắt, nhãn tiền, đành cam.
*
Trọn của nhà, đất đai, tài sản,
Bị tịch thu, thêm nạn ngồi tù.
Vợ con khổ đói lu bu,
Trộm là mất của, chứ thu được gì ?
*
Khi tìm được tự do trở lại,
Anh bực mình, hơ hải sang Tề.
Lòng hờn, tâm dạ ủ ê,
Quyết tìm Họ Quốc hỏi về nghề xưa.
*
Hướng trách Quốc gạt mình quá đáng
Khiến anh lâm đại nạn ngồi tù.
Ruộng vườn, tiền của, tịch thu
Khó khăn hơn trước, chỉ thu đau buồn,
*
Quốc ngạc nhiên, trả lời anh bạn:
“Thôi, chết rồi ! Tai nạn do anh
Hiểu lầm : Tôi thật chơn thành
Muốn giúp anh có một ngành sanh nhai.”
*
“Nếu anh gặp phải nhiều tai họa,
Chỉ vì anh sa đọa, hiểu sai:
“Trộm” không phải cướp tiền tài,
Mà là làm việc, ăn ngay, ở lành.”
*
“Hãy suy tư, rồi anh sẽ rõ :
Trời có Thời, do đó năng mưa.
Đất cho huê lợi dư thừa,
Điều hòa ấm lạnh, sáng trưa thuận mùa.”
*
“Tôi “ăn trộm” nghĩa là sử dụng
Thời của Trời, Đất cũng lợi nhiều.
Gió mưa thuận tiện, xuôi chiều,
Thảo mộc sung túc, mỹ miều xinh tuơi.”
*
“Thừa cơ hội, tôi mau trồng lúa,
Là “trộm” ơn từ của Trời cao.
Chẳng phải khoét của, xé rào,
Để lấy của cải người nào giàu sang.”
*
“Trên mặt đất, chim muông, cầm thú,
Dưới biển, sông, cá đủ muôn loài.
Cần siêng năng, hoạt động hoài,
Là sống thoai mái, ngày ngày ấm no.”
*
“Tôi quan niệm “trộm” là thế ấy,
Chẳng phải rình, lén lấy của người.
Vừa ích kỷ, lại thêm lười,
Xã hội răn phạt, kẻ cười, người chê.”
*
“Chính thân ta cũng do “trộm cắp”,
Nhờ  Âm – Dương hòa nhập thành thân,
Không khí hít thở mỗi lần,
Đều là của “trộm”, Thánh Thần chứng minh.”
*
“Mong Anh sớm trở về lẽ phải,
Đừng ngó dòm của cải người đời.
Cố gắng làm việc không ngơi,
“Trộm” của Trời Đất, tức thời giàu ngay!”
*
Liệt Tử
*
T. & H. Montréal 04-1999
*