TẬP THƠ CỔ HỌC TINH HOA – 29 – LỢI TRƯỚC MẮT, HẠI SAU LƯNG

LỢI TRƯỚC MẮT, HẠI SAU LƯNG

Nhìn Nước Kinh, Vua Ngô muốn đánh,
Cả quần thần đồng mãnh cản ngăn.
Không nghe, Vua phán lại rằng :
“Ai còn can gián, tội năng chém đầu.”
*
Bá quan đều lặng yên phăng phắc,
Trừ một chàng, thắc mắc, không ngưng.
Tuổi còn trẻ, mật chưa lưng,
Quyết tâm tiến bước, chẳng dừng, chịu thua.
*
Luôn ba ngày, lúc trời hừng sáng,
Anh mang cung, bình thản đứng chờ,
Tại mảnh đất, cạnh nhà thờ,
Gần cung Vua ngự, chực hờ, ngóng trông.
*
Ngày thứ ba, Nhà Vua bỗng thấy,
Liền hỏi y: “ở đấy làm gì ?
Để sương ướt áo thế nì ?
Hãy mau tâu báo, thay vì lặng thinh.”
*
Vị quan trẻ vòng tay trình tấu:
“Ở trong vườn, cao thấu mây xanh,
Có cây cổ thụ hùng anh,
Sum sê, tươi tắn, lá cảnh đẹp xinh.”
*
“Chị Ve-Sầu nằm trên chót vót,
Ngày như đêm thưởng hót vui tai.
Uống sương, tắm nắng mê say,
Tưởng mình an ổn, thân này khỏi lo.
*
“Nào ngờ đâu, ngay sau lưng nó,
Bọ-Ngựa kia đang ló hai càng,
Chực hờ giây phút nào an,
Sẽ mau kẹp lấy cái nàng Ve kia !”
*
“Buồn cười thay cho Con Bọ Ngựa,
Mãi mẩn mê chọn lựa miếng mồi,
Tràn trề hy vọng, bồi hồi,
Không thấy Chim Sẻ đang ngồi cảnh trên.”
*
“Chim Sẻ nầy, cũng như Bọ Ngựa,
Bụng đói khô, đang lựa phút giây.
Thuận tiện nhứt, để phen này,
Vồ lấy ăn thịt, bụng đầy mới an.
*
“Dưới gốc cây, Hạ Thần đang đứng,
Đã từ lâu, hào hứng nhắm Chim.
Cung sẵn sàng, tên đã ghim,
Thần mãi đứng đợi, im lìm chờ trông.”
*
“Trong lúc ấy, sương rơi lã chã,
Thần nào hay, ướt cả áo ngoài.
Thấm trên đầu, tóc, bả vai,
Nhưng Thần nào biết, miệt mài suy tư.”
*
“Trọn bi kịch, chỉ vì ham lợi,
Trước mắt kia, hồ hởi quên xem
Cái hại ẩn núp sau rèm,
Ở kề bên cạnh, chẳng thèm quan tâm !
*
Vua nghe qua, bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Bỏ lòng tham đổ bộ đánh Kinh,
Toàn quốc vui hưởng thái bình,
An cư lạc nghiệp, hiển vinh lâu dài.
*
Thinh Lê Tử
*
T. & H. Montréal 04-1999
*