TẬP THƠ CỔ HỌC TINH HOA – 09 – GEN CŨNG PHẢI YÊU

GEN CŨNG PHẢI YÊU

Ông Hoàn-Ôn,trước đã có vợ,
Tên Nam-Khang, ăn ở thuận hòa.
Nàng là Công Chúa, nết na,
Con Hán-Minh-Đế, san hà vững yên.
*
Sau, Hoàn-Ôn đem quân đẹp Thục.
Thắng giặc xong, liền rút quân về.
Bắt nàng thiếp, đẹp trăm bề.
Con Nhà Họ Lý, nếp nề cao sang.
*
Lúc về nhà, Công Nương biết chuyện,
Nổi cơn ghen, liền miệng khóc than.
Dẫn thêm tỳ nữ võ trang,
Quyết tâm giết địch, chẳng màng Luật Vua.
*
Khi đến nơi, nàng nhìn Lý-Thị,
Ngồi bên song, chuẩn bị chải đầu.
Tóc dài, đen mượt, một mầu,
Dung nhan kiều diễm, thần sầu, quỉ kinh.
*
Thật rõ ràng, một trang quốc sắc,
Vẻ dịu hiền, nét mặt phương phi.
Càng yểu điệu, lúc bước đi,
Tác phong quí phái, lâm ly u buồn.
*
Gặp Công Chúa, Lý Nương thong thả,
Vấn tóc lên, hòa nhã phúc trình :
“Nước tôi mất, thật hãi kinh,
Cửa nhà tan nát, tâm tình đảo điên.”
*
“Tôi đến đây, thật ngoài ý muốn,
Cây mong yên, gió cuốn từng cơn.
Vô tỉnh gây oán, chuốc hơn,
Thân phận thê thiếp, tốt hơn bỏ mình.”
*
“Rất ân hận làm phiền Công Chúa,
Xin Nương Nương sớm bủa hồng ân,
Ban cho nhát kiếm vào thân,
Để tôi chóng đặng về gần Tổ Tiên.”
*
“Nếu được chết, tôi đây mãn nguyện,
Hạnh phúc gì ? Câu chuyện tình duyên ?
Nơi Suối Vàng, ắt được yên,
Dương trần, Công Chúa triền miên vui vầy.
*
Nói xong, nàng vòng tay kính bái,
Mặt thản nhiên, thư thái, ung dung.
Tiếng nghe êm dịu tựa nhung,
Mắt hiền ủ dột, não nùng lệ tuôn.
*
Vừa nghe qua, Nam-Khang cảm động,
Ném thanh gươm, mở rộng cõi lòng.
Ôm chầm Lý-Thị, khóc ròng,
Vuốt ve, trìu mến, cảm thông vô vàn!
*
“Em đúng là nữ lưu, hào kiệt,
Tâm địu lãnh, khi tiết cang cường.
cảnh đời thật rất thê lương,
Đáng thương, kính mến, trăm đường quí yêu”
*
“Chị là hàng nữ lưu, phận gái,
Thấy em còn ưu ái, nữa là,
Ông Lão già của nhà ta
Trách chi sao đã thiết tha, ân cần !”
*
Rồi từ đây, cả ba vui vẻ,
Sống bên nhau, chia xẻ ngọt bùi.
Công Chúa thỉnh thoảng tới lui
Giúp cho Lý-Thị bớt thui thủi buồn.
*
Thế Thuyết
*
T. & H. Montreal 04-1999