TẬP THƠ CỔ HỌC TINH HOA – 34 – LỜI NÓI NGÀN VÀNG

LỜI NÓI NGÀN VÀNG

Vua Nước Tấn ngoạn du sông biển,
Các quần thần vinh hiển cùng đi.
Trời trong nước mát xanh rì,
Gió đưa nhẹ nhẹ, khác gì Cõi Tiên ?
*
Vua nói : “Ta có điều thắc mắc,
Giặc Loan-Danh bị bắt từ lâu.
Suốt đời đày ở rừng sâu,
Loan-Phường trốn thoát, ở đâu hiện giờ ?”
*
Hàng bá quan lặng yên, phăng phắc.
Không một ai dám đặt lời nào.
Chỉ Thanh Quyên dám xen vào,
Y là Thuyền Trưởng, bái chào, liền tâu:
*
“Xin Hoàng Thượng cho Thần dân biết,
Tìm Loan-Phường về việc chỉ đây ?
Thần xin cố gắng đủ đầy,
Vừa lòng Thiên Tử, da nầy mới yên.”
*
Tấn-Vương phán : “Từ khi bắt được
Giặc Họ Loan, việc nước tạm yên.
Những tên già đã quy thiên,
Nhưng trẻ khôn lớn, gây phiền họa sau.
*
“Vì lẽ ấy, Trẫm đây muốn biết,
Tên Loan-Phường sào huyệt nơi đâu ?
Được vậy, Trẫm bớt âu sầu,
Giết rắn tuyệt nọc, để lâu bất toàn.”
*
Thanh-Quyền bèn vòng tay thi lễ :
“Thần kính xin dâng kế hoạch này :
Nếu thi hành đúng trình bày,
Chắc chắn tránh khỏi họa tai bất ngờ.”
*
“Thay vì tìm Họ-Loan giết hại,
Xin Thánh-Hoàng duyệt lại việc nhà,
Chánh sách điều khiển quốc gia,
Công bình, liêm chánh, bá gia reo mừng.”
*
“Trước tôn kính Tổ Tiên, Trời Đất,
Sau, trọn lòng thành thật thương dân.
Giúp dỗ những kẻ thanh bần,
Trọng người tài trí, hiền nhân nể vì.”
*
“Nếu được vậy, toàn dân no ấm,
Quý trọng Vua tô gấm thêu hoa.
Trẻ, già, tất cả thiết tha,
Đắp xây vương quốc, sơn hà minh quân.”
*
“Chừng ấy, dù Giặc Loan nổi dậy,
Chẳng tài nào chiếm lấy lòng dân.
Ngược lại, quần chúng ân cần
Tự nguyện dẹp giặc, xả thân bảo tồn. “
*
“Bệ-Hạ khỏi nhọc nhằn lo lắng,
Vì dân còn sốt sắng hơn Vua.
Giặc chưa đánh đã chịu thua,
Đấy nhờ Hoàng-Thượng khéo đua trị vì.”
*
“Giả sử, nếu lòng dân bị mất,
Vì chánh sách chẳng thật quang minh.
Khiến dân điêu đứng, bất bình,
Giặc chòm bộc phát, ân tình còn đâu ?”
*
“Khi ấy, cả bá quan triều nội,
Thảy thảy đều biến đổi Họ Loan.
Giang sơn gấm vóc chẳng còn,
Uổng công Tiên Đế lần mòn dựng lên.”
*
Vua nghe xong, gật gù khen “Phải !”
Ngày hôm sau, gặp lại Thanh-Quyên.
Thay vì ân thưởng bạc tiền,
Cho ngàn mẫu ruộng, để riêng tiêu dùng.
*
“Tạ Ơn Trên rộng lỏng ban thưởng,
Thanh-Quyên không mong hưởng lộc Vua.
Nguyện sao toàn quốc thi đua
Phò Vua, giúp nước, bốn mùa an cư.”
*
Khi nghe qua, Thánh-Hoàng đẹp dạ,
“Khen Thanh-Quyên lòng khá thẳng ngay.
Khước từ lộc Chúa là sai :
Kế hoạch bày tỏ thật hay vô cùng.
*
“Ngàn mẫu ruộng đừng cho quá đáng,
Lời Khanh khuyên Trẫm mãn nguyên nhiều.
Quà mọn ấy giá bao nhiêu,
Giúp cho thực hiện những điều Trẫm mơ”
*
“Tục truyền rằng “Một lời nói phải
Giá ngàn vàng” ngẫm lại chẳng sai.
Thực hành đúng, kết quả ngay,
Sơn hà vững mạnh, tương lai huy hoàng.”
*
Thi Tử
*
T. & H. Montréal 04-1999
*