TẬP THƠ CỔ HỌC TINH HOA – 12 – TƯỚI DƯA CHO NGƯỜI

TƯỚI DƯA CHO NGƯỜI

Nước Lương xưa láng giềng Sở Quốc,
Ở mỗi bên phần đất giáp ranh,
Hai người quản lý đua tranh,
Thử trồng dưa hấu, ai rành hơn ai ?
*
Người Nước Lương siêng năng chăm sóc,
Nhờ tưới luôn, đưa mọc sum sê.
Trái nhiều, bủa khắp mọi bề,
Trông sao đẹp mắt, làm mê mẩn người.
*
Chàng Sở Quốc bê tha, lười biếng,
Thích chơi rong, ngại giếng quá sâu,
Cây đưa thiếu nước, âu sầu,
Hoa thưa, trái nhỏ, lầu bầu ghét ganh !
*
Trấn biên thùy, Huyện Quan Nước Sở,
Thấy dưa Lương màu mỡ xinh tươi,
Quan xem, ít nói, ít cười,
Trách viên quản lý vì lười nên thua.
*
Viên hạ quan bị rầy, căm tức,
Thỉnh thoảng qua giựt bứt dây đưa.
Đối phương đưa cũng lưa thưa,
Gây bao thiệt hại, cũng chưa vừa lòng.
*
Người quản lý Nước Lương đoán biết,
Muốn trả thù những việc xảy ra.
Tiếng đồn bay đến Huyện nhà,
Tên là Tống Tựu, nghe qua bảo :”Đừng !”
*
“Vâng lời ta, chớ nên báo oán,
Làm đau buồn bất mãn đối phương.
Hãy nương tâm tốt, tìm đường,
Cố ban hạnh phúc, tình thương cho người.”
*
“Tránh làm chết đám đưa Nước Sở,
Hãy giúp cây nẩy nở xinh tươi.
Đêm khuya thanh vắng bóng người,
Ra công tưới nước, chớ lười, mới hay !”
*
“Ráng ẩn mặt, đừng cho ai biết,
Thời gian sau, mọi việc êm xuôi.
Ta cười và dịch cũng cười,
Chung vui hạnh phúc, cả người lẫn ta.”
*
Quản lý Lương vâng lời Quan dạy,
Lén đêm đêm tưới dại vườn đưa
Của Người Sở, trái lưa thưa,
Lần hồi tươi tốt, như mưa thuận mùa.
*
Bên phía Sở, ngạc nhiên, sung sướng,
Cố tìm hiểu khắp hướng nguyên nhân.
Thì ra : nhờ dịch thi ân,
Đêm đêm lén tươi, dưa lần xinh tươi.
*
Huyện Quan Sở tâu trình việc ấy,
Vua Sở nghe, lòng thấy thẹn thùng.
Khen Người Lương tánh bao dung,
Thay vì “báo oán” lại dùng “báo ân”.
*
Ngài lại lo còn nhiều dịp khác,
Dân Sở gây điều ác cho Lương.
Bèn sắm lễ vật nhiều rương,
Gởi sang tạ tội Lương Vương, tức thì.
*
Cùng một lúc, cầu xin giao hảo,
Hai quốc gia thuận thảo sống chung.
Vua Lương chấp nhận, ung dung,
Thái bình thạnh trị, tạo phùng an vui.
*
Giả Tử Tân Thư
*
T. & H. Montreal 04-1999