TẬP THƠ CỔ HỌC TINH HOA – 10 – GƯƠNG MẠNH MẪU DẠY CON

GƯƠNG MẠNH MẪU DẠY CON

Mạnh mẫu vốn mẹ Thầy Mạnh Tử,
Dạy dỗ con lánh dữ tìm hiền.
Lọc lừa tránh cảnh đảo điên,
Lánh những gương xấu gây phiền trẻ thơ.
*
Có một dạo, Bà đang sinh sống,
Cạnh nghĩa trang gò nổng xơ rơ.
Thường xuyên lắm kẻ thẫn thờ
Nhào lăn, than khóc vào giờ chia ly.
*
Bỗng đột nhiên, con bà ranh mãnh,
Nhái lại ngay những cảnh xảy ra :
Giả vờ than khóc, kêu la,
Đảo đất, chôn lấp, in là đám tang.
*
Bà Mạnh mẫu bàng hoàng lo sợ,
“Rõ ràng không nên ở chỗ nầy.
Con ta chẳng khéo họa lây,
Làm nghề sớm tối chôn thây tảo tần.”
*
Muốn giúp trẻ tránh vòng ảnh hưởng,
Bà lẹ mau chuyển hướng di cư.
Chọn một khung cảnh văn thư,
Cạnh bên trường học, hiền từ, trang nghiêm.
*
Nhìn bè bạn tranh nhau học lễ,
Gặp người trên, kính nể vái chào.
Học hành cần mẫn, tiêu dao,
Bảo vâng, gọi đa, cảnh nào quý hơn ?
*
Cậu bé liền tỏ ra hiếu đễ,
Học sách đèn, giữ lễ đoan trang.
Mạnh mẫu mừng, hết xốn xang,
Môi trường lý tưởng muôn ngàn vinh hoa.
*
Nhà hàng xóm, một hôm tề tựu,
Làm thịt heo, tiệc rượu linh đình.
Mạnh-Tử thấy giết, hãi kinh,
Hỏi mẹ : “Giết lợn cố tình làm chi ?”
*
Bà buột miệng trả lời hài hước,
“Lấy thịt để con được ăn ngon.”
Cậu bé đắc chí, cười dòn,
“Con thật sung sưỏng, nào còn ai hơn ?”
*
Mạnh mẫu nghe, giựt mình e ngại :
Thịt heo kia nào phải của bà ?
“Hứa suông, dối gạt con ta,
Nêu lên gương xấu, chính là hại con.”
*
Tức khắc, bà mau chân đến chợ,
Mua thịt heo, hăm hở về nhà.
Làm tiệc thết đãi con bà,
“Thà chịu tốn kém, hơn là gạt con.”
*
Tuổi ấu thỏ, một hôm, học chữ,
Bỗng nhiên, Thầy Mạnh Tử bỏ bê.
Nô đua bè bạn, say mê,
Thay vì đèn sách, trọn bề kinh thư.
*
Bà Mạnh mẫu đang ngồi dệt vải,
Thấy con thơ hơ hải chạy về,
Bà liền gọi trẻ đến kề,
Cầm dao rạch nát trọn bề khung tơ.
*
Thầy Mạnh-Tử kinh tâm, hỏi mẹ :
“Cớ duyên nào mẹ xé nát tan ?
Tiếc thay, khung cửi huy hoàng,
Nay thành mảnh vụn nhìn càng đớn đau.”
*
Lau nước mắt, Bà liền đáp lại :
“Ấy vì con dám cãi mẹ già.
Đang đi học, trốn về nhà,
Nhỏ mà không học, lớn là hư thân,”
*
“Khung vải nầy, mẹ đang thêu dệt,
Không lý do, cắt hết ném đi.
Đời con nào có ra gì ?
Nếu không kinh sử, khác chi vải này ?”
*
Nhờ hấp thụ môi trường thuận tiện,
Lớn khôn Thầy nổi tiếng Thánh Hiền.
Toàn quốc sùng bái, nể kiêng,
Ấy nhờ công mẹ cần chuyên dắt dìu.
*
Liệt Nữ Truyền
*
T. & H. Montreal 04-1999